Bỗng Thấy Lòng Hạnh Phúc
Không ước vọng quá nhiều, không hơn thua quá nhiều. Không nhiều chuyện quá nhiều và bỗng thấy lòng an yên.

Hoa House
2 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 06 năm 2024

Giữa đời người có từng hỏi?
Hạnh phúc là gì?
"Hạnh phúc không phải là mãi mãi. Hạnh phúc chỉ là một phút giây thì bạn có thể giữ nó một đời"
Hôm nay nhìn ngọn cây chao theo gió ngoài bầu trời không. Không khí đang chuyển lạnh. Bỗng thấy có một bàn tay ấm nắm lấy tay mình. Thấy cuộc đời trọn vẹn 1 phút giây. Hạnh phúc là gì?
Một đôi tay ấm, một hàng cây hay một cuộc đời.
Giữa đời này ta bỗng thấy vô thường.
Hiển nhiên ở đời tất cả đều thay đổi. Đều thuận theo tự nhiên, thuận theo lẽ đời.
Hàng cây theo gió thổi qua căn nhà nhỏ HOA HOUSE. Không ước vọng quá nhiều, không hơn thua quá nhiều. Không nhiều chuyện quá nhiều và bỗng thấy lòng an yên. Đời người cuối cùng rồi cũng giống như một cái bẫy. Bẫy mình vào những sợi tơ ở đời. Càng vướng vào thì càng khó thoát ra.
Gió thổi qua hiên nhà, nhìn hàng cây nghiên-nghiêng. Ngọn đèn đường chiếu rọi qua căn nhà nhỏ. Không kỳ vọng quá nhiều về cuộc đời. Không phải làm người tốt, cũng chẳng phải là kẻ xấu. Ta với mình tự uống chén say giữa đời mộng mơ. Mơ giấc mộng của một kẻ khờ, một giấc mộng của người không từ bỏ. Không từ bỏ ước mơ của một kẻ khờ hay mơ mộng.
0
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Chẳng màn thế sự, hoa sẽ tàn. Đời người như mộng, rồi sẽ tan.

Nếu đã từng sống nữa đời người.Cuối cùng mục đích của chúng ta.“Một tương lai hạnh phúc và tốt đẹp”Dưới chân ta là gì…Hòa bình hôm nay là gì?

Ánh đèn sáng, vàng, xanh trắng.Nhưng vẫn một mình đứng nắng mưa.

Những gì anh và em từng nói cho nhau nghe đều xuất phát từ trái tim mình.Hoa sẽ nở khi chúng ta chung một nhà.Sẽ là những ngày đầu anh và em cùng nói chuyện.Anh không biết phải nói với em điều gì.

"Hãy ra ngoài khi trời còn sáng" đó là một câu nói của lòng tôi luôn nhắc nhở bản thân mình rằng:" Hãy ra ngoài khi còn sáng, hãy ra ngoài để còn thấy mặt trời". 5 năm qua tôi chẳng biết làm gì ngoài 2 từ nghiên cứu, tôi nghiên cứu gì, tôi cũng chẳng biết.

Chúng ta sinh ra trên đời này đều có lí do, đều có mơ ước và đều có hoài bão. Mỗi người sinh ra đều là khởi nguồn cho những suy tư trong đời. Hành trình của mỗi người khác nhau, mơ ước của mỗi người khác nhau. Nhưng cuối cùng chung quy cũng là một ước mơ hạnh phúc.

Lòng đau không phải do trăng sáng hay tròn. Lòng đau vì lòng người chẳng hiểu được ánh trăng kia. Nghe trăng từ lúc thức trắng trong rừng sâu. Tiếng lá xào xạc theo bước chân từng bước. Ngắm trăng từ lúc thuở thiếu thời, niên thời nhưng gần 30 cũng chẳng thấy trăng cao.

Nhưng con xin người. Đôi chân của con trên hành trình vạn dặm này chỉ là đôi chân trần chẳng mong sống trọn vẹn. Đời người là dài để con nhìn hêt hồng trần, nhân thế.
