Cảm giác sắp đi làm như thế nào?

Đã rất lâu rồi mình quên mất cảm giác đi làm ở công ty như thế nào? Nào là đi làm đúng giờ, tăng ca hay deadline dí...Thời đó, mình làm thiết kế cho một startup lập trình. Công việc khá đơn giản và không yêu cầu nhiều về sự sáng tạo, nhiệm vụ cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày, đó là điểm chết trong quá trình học và làm thiết kế của mình.

>Hoa House

Hoa House

·

3 phút đọc

@hoahouse

·

26 tháng 03 năm 2021

Cảm giác sắp đi làm như thế nào?

2

lượt xem

Avatar Hồ Thị Hoài Quyên

Người viết bài

Hồ Thị Hoài Quyên

Là cô chủ nhỏ của blog này

Bài Viết Liên Quan

Trọn vẹn kiếp cầu mong.
Trọn vẹn kiếp cầu mong.

Sống ở nơi phố nhỏ.Chọn góc nhỏ yên bình.Nhưng trong lòng biển rộng , chẳng diễn tả bằng lời.

Những Lựa Chọn Chưa Kể Và Hành Trình Trở Thành Một Content Writer
Những Lựa Chọn Chưa Kể Và Hành Trình Trở Thành Một Content Writer

Tôi co mình lại, chỉ thích cùng với chiếc máy tính cũ kĩ viết ra những câu chuyện xung quanh mình, khoảnh khắc cuộc sống mà tôi cảm được. Tôi thích ở một mình, lặng lẽ quan sát thế giới này chuyển động, thích trở thành hậu phương, lùi bước về phía sau để sống với chính mình

Cảm giác sắp đi làm như thế nào?
Cảm giác sắp đi làm như thế nào?

Đã rất lâu rồi mình quên mất cảm giác đi làm ở công ty như thế nào? Nào là đi làm đúng giờ, tăng ca hay deadline dí...Thời đó, mình làm thiết kế cho một startup lập trình. Công việc khá đơn giản và không yêu cầu nhiều về sự sáng tạo, nhiệm vụ cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày, đó là điểm chết trong quá trình học và làm thiết kế của mình.

Bầu trời như một loại hoa, nở cuối xuân rồi đến hạ.
Bầu trời như một loại hoa, nở cuối xuân rồi đến hạ.

Lòng người như một cơn gió lạ, đến rồi đi - thấm u sầu.Thành phố này nhỏ lắm, nhỏ đến mức có thể tự kiếm bình yên."Hoa tâm" một loại hoa nở trong lòng, như vậy đã đến lúc tàn,

Mười Năm Và Một Lời Xin Lỗi Dịu Dàng
Mười Năm Và Một Lời Xin Lỗi Dịu Dàng

Mười năm – tôi đã ép bản thân sống trong những đam mê cháy bỏng, trong khát vọng, trong hoài bão và cả trong sự dại khờ. Tôi đã quên mất những điều giản dị của cuộc sống: mây trời, gió nước, tiếng diều bay, ánh mặt trời rọi qua tán lá, và cả những giấc mơ ngọt ngào thuở nào.

Tôi vẫn là cô gái quê, nghiện mua sắm nhưng mù thời trang.
Tôi vẫn là cô gái quê, nghiện mua sắm nhưng mù thời trang.

Tôi sống quen mùi thành phố từ đó đến nay, nhưng không thể nào bớt phai mùi lúa. Lúc còn đi học, với ví tiền sinh viên tôi chỉ dám mua những chiếc áo thun rẻ tiền ở chợ đêm mà thôi. Lúc đi làm, tôi kiếm được chút tiền để lo cho bản thân, nhưng nói đến việc mua đồ thì mình cũng không sành việc chọn lựa lắm.

Bỗng Thấy Lòng Hạnh Phúc
Bỗng Thấy Lòng Hạnh Phúc

Không ước vọng quá nhiều, không hơn thua quá nhiều. Không nhiều chuyện quá nhiều và bỗng thấy lòng an yên.

Viết cho năm 2020 - Viết cho một nụ cười.
Viết cho năm 2020 - Viết cho một nụ cười.

Bình yên là góc nhà, là bình trà và hạnh phúc. Hẹn ngày mai ta sẽ lại gặp nhau. Cảm ơn đời đã không phụ bạc, cảm ơn người đã "lạc" chữ tình. Tôi muốn nói yêu em lần nữa... nhưng thôi "người đã quên tôi rồi". Tôi đợi ngày mai bình yên sẽ đến như đời người có thể mãi không quên.