Chẳng màn thế sự
Chẳng màn thế sự, hoa sẽ tàn. Đời người như mộng, rồi sẽ tan.

Hoa House
1 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 03 năm 2021

Chẳng màn thế sự
Chẳng màn thế sự, hoa sẽ tàn.
Đời người như mộng, rồi sẽ tan.
Bình sinh vốn dĩ như là hoạ.
Mộng ước vô vàng rồi cũng qua.
Hoa đạo chí tình chỉ là sống.
Tâm đạo chí tình tiểu bình sinh.
Vô hoa tâm chí khí vô càn.
Tiểu hoa đơn chí tự hoa tâm.
Tình người ở đời như gió thoảng.
Khổ đau ở đời tận tâm can.
Nhưng chỉ là đời không vô thực.
Mọng sinh ở đời chẳng thánh sinh.
Tự Hai
Thế gian mặc thế gian.
Hoa nở hoa lại tàn.
Đời người chỉ là cõi.
Không mộng cũng không tan.
Hoa mây nhân thế sự.
Tự sự họa hoa tâm.
Mạc tình chưa vi ngã.
Mục tình tự vi tâm.
Tiểu thuyết vọng vô cần.
Hoa tâm vọng vô chí.
Tâm hoa vọng vô tình.
Họa tâm vọng vô phận.
Chí họa khí vô cần.
Vọng tâm đời vô ngã.
Tự tâm họa vô thường.
Bình sinh không đếm nỗi.
Chí người dục kiêu xa.
Vọng đời như giấc mộng.
Khắc tận chí tâm can.
4
lượt xem
Người viết bài
Huỳnh Nhân Quốc
Full-stack Developer
Bài Viết Liên Quan

Nhưng khi thấu hiểu hơn về bản chất của cuộc sống, ta nhận ra rằng đó chỉ là những phù phiếm, không thể so sánh được với giá trị của tâm tư và lòng nhân từ.

Gió còn xuôi về miền quê đã cũ.Đưa em về nắng hạ cùng tay anh.

Ánh đèn sáng, vàng, xanh trắng.Nhưng vẫn một mình đứng nắng mưa.

"Hãy ra ngoài khi trời còn sáng" đó là một câu nói của lòng tôi luôn nhắc nhở bản thân mình rằng:" Hãy ra ngoài khi còn sáng, hãy ra ngoài để còn thấy mặt trời". 5 năm qua tôi chẳng biết làm gì ngoài 2 từ nghiên cứu, tôi nghiên cứu gì, tôi cũng chẳng biết.

Không ước vọng quá nhiều, không hơn thua quá nhiều. Không nhiều chuyện quá nhiều và bỗng thấy lòng an yên.

Lòng đau không phải do trăng sáng hay tròn. Lòng đau vì lòng người chẳng hiểu được ánh trăng kia. Nghe trăng từ lúc thức trắng trong rừng sâu. Tiếng lá xào xạc theo bước chân từng bước. Ngắm trăng từ lúc thuở thiếu thời, niên thời nhưng gần 30 cũng chẳng thấy trăng cao.

Tôi sống quen mùi thành phố từ đó đến nay, nhưng không thể nào bớt phai mùi lúa. Lúc còn đi học, với ví tiền sinh viên tôi chỉ dám mua những chiếc áo thun rẻ tiền ở chợ đêm mà thôi. Lúc đi làm, tôi kiếm được chút tiền để lo cho bản thân, nhưng nói đến việc mua đồ thì mình cũng không sành việc chọn lựa lắm.

Nhiều người hỏi tôi,tại sao không yêu ai nữa. Vì tôi sợ, tôi sợ thương ai một lần nữa. Tôi sợ đôi mắt ấy khóc, tôi sợ trong lòng người ấy buồn và tôi sợ đánh mất mình một lần nữa vì yêu ai đó.