Chẳng màn thế sự
Chẳng màn thế sự, hoa sẽ tàn. Đời người như mộng, rồi sẽ tan.

Hoa House
1 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 03 năm 2021

Chẳng màn thế sự
Chẳng màn thế sự, hoa sẽ tàn.
Đời người như mộng, rồi sẽ tan.
Bình sinh vốn dĩ như là hoạ.
Mộng ước vô vàng rồi cũng qua.
Hoa đạo chí tình chỉ là sống.
Tâm đạo chí tình tiểu bình sinh.
Vô hoa tâm chí khí vô càn.
Tiểu hoa đơn chí tự hoa tâm.
Tình người ở đời như gió thoảng.
Khổ đau ở đời tận tâm can.
Nhưng chỉ là đời không vô thực.
Mọng sinh ở đời chẳng thánh sinh.
Tự Hai
Thế gian mặc thế gian.
Hoa nở hoa lại tàn.
Đời người chỉ là cõi.
Không mộng cũng không tan.
Hoa mây nhân thế sự.
Tự sự họa hoa tâm.
Mạc tình chưa vi ngã.
Mục tình tự vi tâm.
Tiểu thuyết vọng vô cần.
Hoa tâm vọng vô chí.
Tâm hoa vọng vô tình.
Họa tâm vọng vô phận.
Chí họa khí vô cần.
Vọng tâm đời vô ngã.
Tự tâm họa vô thường.
Bình sinh không đếm nỗi.
Chí người dục kiêu xa.
Vọng đời như giấc mộng.
Khắc tận chí tâm can.
9
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Nhiều người hỏi tôi,tại sao không yêu ai nữa. Vì tôi sợ, tôi sợ thương ai một lần nữa. Tôi sợ đôi mắt ấy khóc, tôi sợ trong lòng người ấy buồn và tôi sợ đánh mất mình một lần nữa vì yêu ai đó.

Tôi sống quen mùi thành phố từ đó đến nay, nhưng không thể nào bớt phai mùi lúa. Lúc còn đi học, với ví tiền sinh viên tôi chỉ dám mua những chiếc áo thun rẻ tiền ở chợ đêm mà thôi. Lúc đi làm, tôi kiếm được chút tiền để lo cho bản thân, nhưng nói đến việc mua đồ thì mình cũng không sành việc chọn lựa lắm.

Chẳng ai ràng buộc ai và chẳng có điều gì giữ lại.Ta không tắt nắng đi và cũng chẳng buộc gió để làm gì.Màu không nằm trên cánh hoa, mà nằm trong đôi mắt.Hương không nằm ở nhụy mà nằm ở trong lòng.

Bình yên là góc nhà, là bình trà và hạnh phúc. Hẹn ngày mai ta sẽ lại gặp nhau. Cảm ơn đời đã không phụ bạc, cảm ơn người đã "lạc" chữ tình. Tôi muốn nói yêu em lần nữa... nhưng thôi "người đã quên tôi rồi". Tôi đợi ngày mai bình yên sẽ đến như đời người có thể mãi không quên.

Lòng người như một cơn gió lạ, đến rồi đi - thấm u sầu.Thành phố này nhỏ lắm, nhỏ đến mức có thể tự kiếm bình yên."Hoa tâm" một loại hoa nở trong lòng, như vậy đã đến lúc tàn,

Hỏi đời này ai mà không mộng mơ.Một giấc mộng đôi lúc là hoang đường.Nhưng ta có thể sống bao nhiêu kiếp nữa.Để giấc mơ vẽ thành giấc mộng hoa.

Mười năm – tôi đã ép bản thân sống trong những đam mê cháy bỏng, trong khát vọng, trong hoài bão và cả trong sự dại khờ. Tôi đã quên mất những điều giản dị của cuộc sống: mây trời, gió nước, tiếng diều bay, ánh mặt trời rọi qua tán lá, và cả những giấc mơ ngọt ngào thuở nào.

Nhưng khi thấu hiểu hơn về bản chất của cuộc sống, ta nhận ra rằng đó chỉ là những phù phiếm, không thể so sánh được với giá trị của tâm tư và lòng nhân từ.
