Chữa Lành Nỗi Đau Đã Vô Tình Lãng Quên.
Trái tim nhỏ bé được nuôi dưỡng bằng nỗi đau. Bỗng thấy thế giới thật nhiệm màu. Hoa nở như những câu chuyện tô vẽ một đời người. Tôi yêu hoa yêu là yêu những điều nhỏ bé như một kiếp đam mê.

Hoa House
3 phút đọc
@hoahouse
25 tháng 06 năm 2024

Tôi xin người cứ gian dối
Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi
May ra còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang tới
Xin giã từ ngày tháng rong chơi
Đôi tay này vẫn chờ mong
Con tim này dù lắm long đong
Tôi yêu người bằng nỗi nghiệt oan
Không than van và không trách oán
Cho tôi trọn một kiếp đam mê
Ôi, tôi ước mơ em bỏ cuộc vui
Trở về căn phòng này đơn côi
Môi em ru nỗi đau tuyệt vời
Khi màn đêm phủ lứa đôi
Là thời gian cũng như ngừng trôi
Thương yêu này người hãy nhận lấy
Ôm tôi đi môi hôn tràn đầy
Trong tay người hồn sẽ cuồng say
Bao nỗi khó vụt bay
Tôi không cần và nghi ngại khi
Ai chê bai thân tôi khờ dại
Tôi yêu người hồn trắng tình trong
Nên vẫn cứ đợi mong
Tôi xin người cứ gian dối
Khi tôi hỏi người có yêu tôi
May ra còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang tới
Tôi xin người cứ gian dối
Nhưng xin người đừng lìa xa tôi...
........
Em là gì?
Em là em
Em là đam mê
Và em là nỗi đau
Nhưng tôi vẫn yêu em...
Nỗi đau là gì? ...Tuyệt vời.
Trọn đời này chỉ là một kiếp đam mê...
Có những điều trên đời này không thể diễn giải bằng lời và cũng không cần giải thích. Nỗi đau cũng giống như liều thuốc an thần cho những cuộc đam mê. Đời người như một mũi tên phải lao về phía trước.
Hành trình của con người một dòng sông đều phải chảy về hạ lưu và đều ra biển cả.
Mây trời ru mây, lòng người ru tâm.
Trái tim nhỏ bé được nuôi dưỡng bằng nỗi đau. Bỗng thấy thế giới thật nhiệm màu. Hoa nở như những câu chuyện tô vẽ một đời người. Tôi yêu hoa yêu là yêu những điều nhỏ bé như một kiếp đam mê.
Và ta chỉ "Sống một lần thôi"
Đừng hối tiếc những gì đã qua dù là nỗi đau, vì nó tuyệt vời đến dường nào. Tự ta ru ta trong nỗi đau, trong kí ức. Cho những điều ta thấy nó thôi nhưng xuân thì ... thì qua đi có bao giờ trở lại.
Cười nhẹ trên môi như cành hoa nhỏ đang vẽ mùa xuân và đang vẽ cuộc đời.
Mây trời đẹp biết bao, mây trôi lững lờ như những lời của gió. Vẽ lên bầu trời khúc nhạc bình yên, an yên.
Ta muốn chìm vào nó, trời xanh, mây trắng, cánh đồng và dòng sông.
Thênh thang trưa hè và nắng hạ và tự ru lòng khúc nhạc bình yên.
Có những việc trên đời ta chẳng thể quyết định được như chính mình
Vạn sự trên đời đều là "Duyên" chúng ta có thể làm gì thì có thể.
Trưa này nghe tiếng gió ru nhẹ qua người, mà ta tưởng chừng ta đã lãng quên.
Hãy nhìn cành hoa nở đi, hoa nở vì hoa, vì hoa sẽ nở lúc đất cằn cỗi nhất nhưng lại vẽ lên những bông hoa đẹp nhất giữa cái nắng hạ đầu hè.
Ru ta đi, giấc mộng bình yên, dù nó là đau... hạnh phúc hay chỉ là một giấc mộng trưa hè...
0
lượt xem
Người viết bài
Huỳnh Nhân Quốc
Full-stack Developer
Bài Viết Liên Quan

Cánh chim mơ vọng mộng hoa.Nữa đời sau một lòng say giấc mộngMơ cho mình cuộc sống bình yên.Nên vẽ hoa như một giấc mộng hiền.

Tôi sống quen mùi thành phố từ đó đến nay, nhưng không thể nào bớt phai mùi lúa. Lúc còn đi học, với ví tiền sinh viên tôi chỉ dám mua những chiếc áo thun rẻ tiền ở chợ đêm mà thôi. Lúc đi làm, tôi kiếm được chút tiền để lo cho bản thân, nhưng nói đến việc mua đồ thì mình cũng không sành việc chọn lựa lắm.

Trước đây tôi từng viết.Giữa người với người.Rút cuộc là vì điều gì?Bây giờ tôi đã có câu trả lời.Đó là hơi ấm.

Say hạnh phúc, bình yên. Say gió mát bên thèm.Say đời là giấc mộng.Lạc khúc mộng an yên.

Chắc hẳn, trong số chúng ta đã từng có ý định trở thành một người viết nhưng còn nhiều đắn đo, bỡ ngỡ, đúng không? Mình cũng từng muốn theo đuổi nghề viết, song bản thân vẫn còn hoang mang và chưa biết bắt đầu từ đâu? Nhưng với một quyết tâm mãnh liệt và trong lòng mình luôn ấp ủ hạt giống mang tên “Tôi-phải-trở-thành-người-viết” và hằng mong đợi ngày hạt giống ấy nứt vỏ, bén rễ, nảy mầm.

Anh cũng mơ giấc mộng hoang đường.Mang hạnh phúc về mảnh bình yên.Chúng ta cũng nhau vẽ câu chuyện.Chuyện Ngu & Hạng hóa bình yên.

Chẳng ai ràng buộc ai và chẳng có điều gì giữ lại.Ta không tắt nắng đi và cũng chẳng buộc gió để làm gì.Màu không nằm trên cánh hoa, mà nằm trong đôi mắt.Hương không nằm ở nhụy mà nằm ở trong lòng.

Chúng ta sinh ra trên đời này đều có lí do, đều có mơ ước và đều có hoài bão. Mỗi người sinh ra đều là khởi nguồn cho những suy tư trong đời. Hành trình của mỗi người khác nhau, mơ ước của mỗi người khác nhau. Nhưng cuối cùng chung quy cũng là một ước mơ hạnh phúc.