Chuyển ngành và lý do làm Content
Sau 1 năm rưỡi, vừa làm thêm vừa học tiếng Anh cuối cùng mình quyết định không làm giáo viên nữa. Nhưng trong quá trình đó mình nhận thấy mình thích viết những câu chuyện, mình thích bài tỏ những lời mình muốn nói qua chữ viết hơn là nói. Cùng với đó, mình gặp được anh người yêu giỏi giang và vô cùng tâm lý, anh ấy cũng động viên mình theo ngành content này.

Hoa House
3 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 03 năm 2021

Chào các bạn, lại là mình đây. Hôm nay mình muốn chia sẻ với các bạn về câu chuyện làm trái ngành của mình và lý do mình chọn làm content. Như các bạn đã biết, hôm nay là ngày đầu tiên 2k4 thi THPTQG, cũng là ngày mình thi cách đây 7 năm trước, giờ thì trở thành bậc tiền bối của tụi nó rồi. Nhưng trong bài viết này, mình sẽ không hơn thua về tuổi tác đâu, ahihi vì mình biết mình có tuổi rồi. Năm ấy, mình thi khối D với mong muốn được học ở trường Đại Học Ngoại Ngữ, nhưng rồi mình trượt nguyện vọng nhỏ nhoi ấy và duyên số đã đưa đẩy mình học ngành IT chán ngát với một đứa con gái đam mê ngoại ngữ như mình. Điều duy nhất mình làm khi còn ở trên ghế nhà trường là tập trung học Tiếng Anh. Đó là giai đoạn học trái ngành đầu tiên của mình.
Sau khi ra trường, mình quyết định chuyển công việc, mình học lập trình nhưng lại làm thiết kế. Mặc dù kiến thức về thiết kế của mình bằng không, nhưng mình đã đánh liều nộp CV ngay lập tức để đi làm. Với một chút đam mê với nghề thiết kế, cộng với một chút kiến thức bằng đầu ngón tay mình đã liều lĩnh nộp hồ sơ làm ở một vài nơi, và may mắn mình đã ở lại trong một công ty lập trình gần 2 năm. Những năm tháng đó, mình nhận thấy chả học được hay phát triển gì nhiều. Công việc của mình khá đơn giản gọi là việc nhẹ lương cao nên mình đã cố gắng ở lại đó. Lâu dần, niềm đam mê về ngoại ngữ đã đánh thức con người mình thoát ra khỏi sự nhàm chán ở công ty. Sau 2 năm vừa làm vừa học tiếng Anh, mình quyết dừng lại. Kế hoạch của mình lúc đó là đi du học vì mình muốn trở thành một giáo viên tiếng Anh. Và đây là giai đoạn thứ hai mình chuyển hướng.
Sau 1 năm rưỡi, vừa làm thêm vừa học tiếng Anh cuối cùng mình quyết định không làm giáo viên nữa. Nhưng trong quá trình đó mình nhận thấy mình thích viết những câu chuyện, mình thích bài tỏ những lời mình muốn nói qua chữ viết hơn là nói. Cùng với đó, mình gặp được anh người yêu giỏi giang và vô cùng tâm lý, anh ấy cũng động viên mình theo ngành content này. Đây là giai đoạn thứ ba mình đổi ngành. Và hy vọng đây là lần chuyển ngành cuối cuối của mình, dù điểm xuất phát của mình khá chậm so với một số bạn, nhưng không sao, mình thấy vui vì những điều mình đang làm là được.
Thật ra chuyển ngành không đáng sợ, đáng sợ nhất là học và làm ngành mà mình không đam mê, không yêu thích. Chúc cho các bạn có bước chuyển mình thành công nhé.
Tags:
0
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Mới đây, trong lần nói chuyện với một người bạn, tên cô ấy là Sù. Cô ấy chia sẻ "Mình vẫn còn lung bung, thích bay nhảy, thích trải nghiệm thêm thứ này, thứ kia". Và nếu là mình, mình cũng sẽ làm vậy, nhưng mình đã làm những điều như vậy cách đây 2 năm rồi. Giờ đây, mình thích sống ở một nơi thật bình yên, làm công việc mình thích, ngồi viết những bản nhạc và sống với những thứ mình đang mong cầu.

"Hãy ra ngoài khi trời còn sáng" đó là một câu nói của lòng tôi luôn nhắc nhở bản thân mình rằng:" Hãy ra ngoài khi còn sáng, hãy ra ngoài để còn thấy mặt trời". 5 năm qua tôi chẳng biết làm gì ngoài 2 từ nghiên cứu, tôi nghiên cứu gì, tôi cũng chẳng biết.

Sau 2 năm dành thời gian cho bản thân theo đuổi đam mê trở thành một giáo viên tiếng Anh, giờ đây tôi mới có chút thời gian tự do cho chính mình. Nhớ những giây phút, ngày tháng trong 2 năm đó, mình khóc lên khóc xuống cho con đường lý tưởng do chính mình đặt ra.

Bạn là một tia sáng?Hay chỉ là một ánh đèn.Không biết được điều gì có thể.Nhưng vẫn tin về những thứ chưa từng.

Nhưng những điều đó không phải là tất cả đối với mình, mình không cam chịu sự ổn định đó, và không thích cách an phận như vậy khi mà mình chưa thật tìm được mình là ai giữa cái rốn vũ trụ này. Và rồi, mình phóng tầm mắt, cắm đầu, lao như con thiêu thân vào dòng đời. Mình đã từng sống vì hư danh như vậy đó.

Lòng đau không phải do trăng sáng hay tròn. Lòng đau vì lòng người chẳng hiểu được ánh trăng kia. Nghe trăng từ lúc thức trắng trong rừng sâu. Tiếng lá xào xạc theo bước chân từng bước. Ngắm trăng từ lúc thuở thiếu thời, niên thời nhưng gần 30 cũng chẳng thấy trăng cao.

Nhiều người hỏi tôi,tại sao không yêu ai nữa. Vì tôi sợ, tôi sợ thương ai một lần nữa. Tôi sợ đôi mắt ấy khóc, tôi sợ trong lòng người ấy buồn và tôi sợ đánh mất mình một lần nữa vì yêu ai đó.

Đã rất lâu rồi mình quên mất cảm giác đi làm ở công ty như thế nào? Nào là đi làm đúng giờ, tăng ca hay deadline dí...Thời đó, mình làm thiết kế cho một startup lập trình. Công việc khá đơn giản và không yêu cầu nhiều về sự sáng tạo, nhiệm vụ cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày, đó là điểm chết trong quá trình học và làm thiết kế của mình.
