Cũng chưa từng mơ về.
Anh biết cô đơn nào rồi cũng qua.Nhưng yêu em là đã,đã mất nữa tâm hồn.

Hoa House
3 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 03 năm 2021

Cũng chẳng dám yêu em.
Tôi chẵng có gì cả.
Đàn ông tuổi hai lăm.
Nuốt nước mắt vào lòng.
Chịu trăm ngàn cay đắng.
Cũng chẳng dám yêu em.
Hỏi tình yêu là gì?
Khi con người quá đổi.
Xa hoa bên ô cửa.
Hạnh phúc mái hiên nhà.
Không mong cầu, không xa.
Yêu em là tất cả.
Hay chỉ là cay đắng.
Mình ta phải lặng thầm.
Yêu em anh có hỏi.
Hỏi lòng là tại sao.
Yêu em đau lòng vậy.
Như giấc mơ anh tìm.
Cơn đau nào sẽ hết.
Nhưng vết sẹo chẳng lành.
Đau thương đau trùm mãi.
Vậy thôi anh cũng đành.
Em, em có biết không?
Anh gặp em trời đông.
Đôi mắt em đẹp lắm.
Nhưng không thể ngỏ lời.
Trời cao đâu có thấu.
Nổi đau thấu cả trời.
Anh chỉ là mong đợi.
Yêu em như đã từng.
Cô gái anh thương mến.
Giọng nói em êm đềm.
Nhưng anh không dám ngỏ.
Yêu em như đã còn.
Em đẹp lắm cô bé.
Đẹp tựa một thiên thần.
Trong lòng anh đã ngõ.
Chỉ sợ là em quên.
Ngày mai ngoài kia gió.
Có về trong đêm đông.
Em nhớ mặc thêm áo.
Vì sức khỏe yếu mền.
Em muốn quan tâm em.
Nhưng với anh cũng chỉ.
Chỉ là muốn mà thôi.
Tiếng "ho" em vang dội.
Như xé một tâm hồn.
Có lẽ anh đã lớn.
Có thể anh đã già.
Yêu em chưa từng nghĩ.
Như giấc mộng vừa qua.
Anh chỉ là hoa dại.
Mọc khắp đường em đi.
Anh chỉ là cỏ lạ.
Mọc trước của hiên nhà.
Nhưng với anh là vậy.
Ước sao mình là cây.
Để ngày nào cũng được.
Nghe tường bước em qua.
Cô đơn không thể tả.
Đau đớn không thể đành.
Yêu em yêu tất cả.
Cũng chỉ là yêu em.
Nhiều khi anh tự hỏi.
Tại sao lại đau lòng.
Cô đơn anh từng đổi.
Đổi lại lấy được gì.
Anh chưa từng mong ước,
Cũng chưa từng mơ về.
Những nơi ta từng đến.
Và rồi lại cùng đi.
Anh ước sao mùa đông.
Có anh luôn bên cạnh.
Chăm em từng giấc ngủ.
Hôn lên tráng say nồng.
Em ơi có biết không?
Bây giờ anh chỉ ước.
Ngày mai ngày nắng đẹp.
Anh có thể nắm tay.
Cùng em... khắp ... Đường dài.
0
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Bán đôi cánh chim.Chẳng thể bán giấc mộng của riêng mình.Cảm ơn một năm đã qua.Kẻ có thể cuối đầu trước cuộc đời.

Những gì anh và em từng nói cho nhau nghe đều xuất phát từ trái tim mình.Hoa sẽ nở khi chúng ta chung một nhà.Sẽ là những ngày đầu anh và em cùng nói chuyện.Anh không biết phải nói với em điều gì.

Gió lạnh mùa đông, nắng mùa hạ.Ai sẽ nhắc mình phải ăn cơm.Mùi hương bếp cũ mang hơi ấm.Như chuyện đã qua nói mấy lời.

Nếu cuộc sống được lựa chọn. Làm gì cho ta lựa chọn? Con đường ta không phải vì ta phải đi mà nhất định phải đi. Đi về phía trước chính là cách ta phải làm

Bình yên là góc nhà, là bình trà và hạnh phúc. Hẹn ngày mai ta sẽ lại gặp nhau. Cảm ơn đời đã không phụ bạc, cảm ơn người đã "lạc" chữ tình. Tôi muốn nói yêu em lần nữa... nhưng thôi "người đã quên tôi rồi". Tôi đợi ngày mai bình yên sẽ đến như đời người có thể mãi không quên.

Chẳng ai ràng buộc ai và chẳng có điều gì giữ lại.Ta không tắt nắng đi và cũng chẳng buộc gió để làm gì.Màu không nằm trên cánh hoa, mà nằm trong đôi mắt.Hương không nằm ở nhụy mà nằm ở trong lòng.

Tuổi trẻ là những gì ta còn cố gắng. Còn đánh đổi để bước về phía trước. Bước về một nơi mà ta chẳng biết sẽ thế nào. Như cuộc đời của chính chúng ta vậy.

Băng khuâng trước những ngã rẻ cuộc đời. Đôi chân bạn đi, đôi lúc sẽ dừng lại. Dừng lại vì vấp ngã để đứng lên lại tiếp tục bước về phía trước. Dừng lại vì những lựa chọn, chọn cái gì đó cho mình. Ngã ba đường như những câu chuyện tình người trước từng viết. Nhưng lựa chọn cuộc đời là có cả trăm ngàn lối rẻ.
