Giấc mộng của riêng mình.
Chúng ta ai rồi cũng phải lớn, ai rồi cũng đi tìm giấc mộng của riêng mình. Chẳng thể mãi là một đứa trẻ, cứ đam mê - cứ dại khờ.

Hoa House
3 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 06 năm 2024

Mộng mơ đó xin giữ lại cho riêng ta, riêng đời và riêng người.
Chúng ta chỉ là những đứa trẻ đi tìm hoài bão giấc mộng bình yên. Tìm hoài như con sông dài chảy ra biển cả. Chảy từ thượng lưu về hạ lưu hay từ hạ lưu đến thượng lưu. Dòng đời, thời gian và hoài niệm. Chúng ta chỉ là một đứa trẻ khờ. Học khóc, học cười, học người khinh khi và học người cười bạc bẽo.
Ai không mơ những giấc mơ bình yên, ai không mơ những giấc mộng hiền.
Ta với người, hai khoảng cách, hai thế hệ và hai cuộc đời. Vui, buồn ắt bi ai. Ta tự cười ta với đời. Khóc nước mắt có thể chảy ngược xuôi nhưng không nước mắt thì vẽ bằng nụ cười. Hoa nở rồi tàng, hoa tàng rồi nở. Kiếp luân hồi của trời đất và đạo lý làm người của cuộc đời. Bốn mùa hoa đất trời vào thiên thu. Hoa vẽ cánh hồng một giấc mơ. Ta mơ giữa đời kẻ mộng mơ. Thiên tài đánh mất hay lãng quên cũng giống như dầu và nước. Thực lực và thực dụng. Tạo hóa đất trời tự vũ chí kim. Hoa sẽ nở khi tiết trời vào mua hợp.
Hoa có thể đón nắng, hoa có thể đợi mưa, hoa có thể nở vào tối muộn nhưng hoa cũng có thể là một nụ cười. Vũ hoa, hoa vũ hoa. Ngàn hạt mưa rơi xuống đất không hạt nào rơi nhầm chỗ. Ngàn cách hoa nở ắt có nguyên nhân.
Cách hoa là gió, là mộng, là tựa một tâm hồn.
Hoa hoa mộng hoa. Nhất hoa phi hoa, bán hoa, nguyệt hoa. Vũ hoa đại hoa, đại vũ chí hoa. Hoa mọc giữa bùi gai, màu xanh điểm nét diệm. Tích hoa tựa vô thường. Tựa hoa, tựa vô hoa.
Chí của cách chim vẽ bằng giấc mộng. Hoa mộng này xin gửi theo ngàn mây.
Gửi cho người hạnh phúc, gửi cho người đong đầy. Trên con đường mộng ước đó, kẻ khờ này xin giữ lại giấc mộng mơ. Mơ tiếng chim hót vào vườn xuân. Mơ mộng đẹp giữa đời ngát hương. Vẽ cho người một giấc mộng, vẽ cho người một câu thơ và cũng vẽ cho người một nụ cười. Ta với người có duyên đồng ngộ nhưng không thể đồng lòng cũng như hoa mộng chẳng thể mộng mơ. Kiếp này ta chỉ là ta, là Huỳnh Nhân Quốc chí thỉ vô thường tích thí mộng hoa. Cảm ơn người hôm qua cùng ta trò chuyện, cảm ơn người hôm qua cùng ta cười đùa. Và cũng xin lỗi, xin lỗi vì hai lối mộng chẳng thể vẽ cùng nhau. Chúc người trọn vẹn, chúc người bình yên. Chúc người hạnh phúc và chúc người mỉm cười. Trăm vạn sự chẳng thể nói thành lời. Như hoa, như mộng...
2
lượt xem
Người viết bài
Huỳnh Nhân Quốc
Full-stack Developer
Bài Viết Liên Quan

Tôi sống quen mùi thành phố từ đó đến nay, nhưng không thể nào bớt phai mùi lúa. Lúc còn đi học, với ví tiền sinh viên tôi chỉ dám mua những chiếc áo thun rẻ tiền ở chợ đêm mà thôi. Lúc đi làm, tôi kiếm được chút tiền để lo cho bản thân, nhưng nói đến việc mua đồ thì mình cũng không sành việc chọn lựa lắm.

Trái tim nhỏ bé được nuôi dưỡng bằng nỗi đau. Bỗng thấy thế giới thật nhiệm màu. Hoa nở như những câu chuyện tô vẽ một đời người. Tôi yêu hoa yêu là yêu những điều nhỏ bé như một kiếp đam mê.

Trước đây tôi từng viết.Giữa người với người.Rút cuộc là vì điều gì?Bây giờ tôi đã có câu trả lời.Đó là hơi ấm.

Chỉ muốn tìm đến nơi nào đó bình yên.Nhưng chỉ tiếc, bình yên sao mãi đi tìm.

Gió lạnh mùa đông, nắng mùa hạ.Ai sẽ nhắc mình phải ăn cơm.Mùi hương bếp cũ mang hơi ấm.Như chuyện đã qua nói mấy lời.

Cũng có thể mình chưa tự tin, chưa tự tin vào khả năng của chính mình ở hiện tại, hay không muốn người khác biết đến những dòng cảm nghĩ nội tâm và thấy mình yếu lòng. Mình biết, mình chỉ mới tập tành viết, những bài viết của mình rất đơn giản và mang tính cá nhân còn nhiều. Do vậy, mình chỉ biết cố gắng, nỗ lực trau dồi cách mình viết mỗi ngày.

Sống ở nơi phố nhỏ.Chọn góc nhỏ yên bình.Nhưng trong lòng biển rộng , chẳng diễn tả bằng lời.

Say hạnh phúc, bình yên. Say gió mát bên thèm.Say đời là giấc mộng.Lạc khúc mộng an yên.