Hành trình ý nghĩ luôn bắt đầu với những trăn trở.
Mới đây, trong lần nói chuyện với một người bạn, tên cô ấy là Sù. Cô ấy chia sẻ "Mình vẫn còn lung bung, thích bay nhảy, thích trải nghiệm thêm thứ này, thứ kia". Và nếu là mình, mình cũng sẽ làm vậy, nhưng mình đã làm những điều như vậy cách đây 2 năm rồi. Giờ đây, mình thích sống ở một nơi thật bình yên, làm công việc mình thích, ngồi viết những bản nhạc và sống với những thứ mình đang mong cầu.

Hoa House
3 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 03 năm 2021

Mới đây, trong lần nói chuyện với một người bạn, tên cô ấy là Sù. Cô ấy chia sẻ "Mình vẫn còn lung bung, thích bay nhảy, thích trải nghiệm thêm thứ này, thứ kia". Và nếu là mình, mình cũng sẽ làm vậy, nhưng mình đã làm những điều như vậy cách đây 2 năm rồi. Giờ đây, mình thích sống ở một nơi thật bình yên, làm công việc mình thích, ngồi viết những bản nhạc và sống với những thứ mình đang mong cầu. Dù rằng, cuộc đời của mình chẳng hơn kém ai cả, nhưng mình thích cách sống lặng lẽ, bình yên làm chính mình.
Kể về cô ấy, chúng mình gặp nhau một vài lần, phần lớn là những buổi cafe cùng nhau với một anh bạn, cũng là người yêu của mình. Chúng mình có duyên gặp và kết nối với nhau qua những câu chuyện cuộc sống, công việc và chia sẻ những dự định tương lai. Điều đặc biệt hơn là chúng mình có chung sở thích là viết lách. Lần nói chuyện này, tụi mình có nhiều thứ để kết nối sâu hơn. Mình đã mở lời hỏi cô ấy về dự án hiện tại. Tụi mình trao đổi với nhau một hồi, rồi cô ấy quay sang hỏi mình cảm nhận về 𝗛𝗼𝗮 𝗞𝗵𝗮𝗶 𝟭, một cửa tiệm nhỏ mà cô ấy đang triển khai. Thật ra, tôi là một người không đủ sâu sắt để có thể đánh giá một sự vật, sự việc hay một ai đó. Điều tôi có thể làm là góp ý một cách chân thật về những thứ mà tôi biết, cách tôi cảm nhận.
Chúng tôi đã nói về phong cách, xu hướng mà chúng tôi theo đuổi. Tạo hóa hay thật đấy, mỗi người sinh ra lại mang cho mình mỗi cá tính, phong cách riêng. Nếu là một dân viết lách thì càng phải chất riêng để thể hiện phong cách trong bài viết. Thực ra, mình cũng không biết phong cách viết của mình là gì, mình cứ thế mà viết thôi. Mình biết rằng, số bài viết, số lần viết của mình còn ít lắm, chưa dám kể với ai cả. Mình cũng biết rằng mình cần phải rèn luyện và mài dũa nhiều hơn nữa. Nhưng mình thấy được, để có được một phong cách riêng thì trước hết là viết, phải viết thật nhiều vào. Rồi lâu dần, mình sẽ tạo ra phong cách riêng cho chính mình.
Đương lúc trò chuyện, mình tự hỏi “Tại sao bài viết của họ lại hay, thu hút độc giả hay đối tượng mua hàng? Bây giờ, mình vẫn chưa biết bằng cách nào, nhưng đó vẫn luôn là dấu chấm hỏi để mình luôn cố gắng tìm câu trả lời ấy. Hoặc mình chọn cách viết điều đó ra cũng giúp mình lưu lại dòng suy nghĩ thoáng qua ấy. Đôi lúc tôi cũng chia sẻ những ý tưởng của mình cho người bạn đồng hành của mình, nhỡ đâu mình lại nhận được lời khuyên hay hoặc có thêm ý tưởng trong lúc nói chuyện như vậy. Hành trình mình đi, những câu chuyện mình trải sẽ được lưu lại trong từng bài viết.
Chúc cho hành trình làm content của bạn đầy ý nghĩa nè
2
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Trong những ngày tập viết, mình nằm vùng khắp mọi mặt trận để nghe ngóng mấy bài viết của các ace thì thấy rằng, 9/10 bài viết điều nhắc tới cụm từ Gen Z. Vậy Gen Z có gì mà hấp dẫn như thế, hãy cùng theo chân Anna tìm hiểu về vai trò của Gen Z và tầm ảnh hưởng của thế hệ này đối với cột sống của chúng ta.

Tôi sống quen mùi thành phố từ đó đến nay, nhưng không thể nào bớt phai mùi lúa. Lúc còn đi học, với ví tiền sinh viên tôi chỉ dám mua những chiếc áo thun rẻ tiền ở chợ đêm mà thôi. Lúc đi làm, tôi kiếm được chút tiền để lo cho bản thân, nhưng nói đến việc mua đồ thì mình cũng không sành việc chọn lựa lắm.

Mây trên trời kia soi sáng xuống mặt hồ mênh mang như kể hộ lòng ta với đời, với trời.Bài hát xưa lại cất lên, che mây trời - che người vọng không.Hoa kia nở đến lúc sẽ tàng, lòng người giữ muôn vàng sự thế gian.

Tôi co mình lại, chỉ thích cùng với chiếc máy tính cũ kĩ viết ra những câu chuyện xung quanh mình, khoảnh khắc cuộc sống mà tôi cảm được. Tôi thích ở một mình, lặng lẽ quan sát thế giới này chuyển động, thích trở thành hậu phương, lùi bước về phía sau để sống với chính mình

Tuổi trẻ là những gì ta còn cố gắng. Còn đánh đổi để bước về phía trước. Bước về một nơi mà ta chẳng biết sẽ thế nào. Như cuộc đời của chính chúng ta vậy.

Bình yên là góc nhà, là bình trà và hạnh phúc. Hẹn ngày mai ta sẽ lại gặp nhau. Cảm ơn đời đã không phụ bạc, cảm ơn người đã "lạc" chữ tình. Tôi muốn nói yêu em lần nữa... nhưng thôi "người đã quên tôi rồi". Tôi đợi ngày mai bình yên sẽ đến như đời người có thể mãi không quên.

Bán đôi cánh chim.Chẳng thể bán giấc mộng của riêng mình.Cảm ơn một năm đã qua.Kẻ có thể cuối đầu trước cuộc đời.

Chúng ta sinh ra trên đời này đều có lí do, đều có mơ ước và đều có hoài bão. Mỗi người sinh ra đều là khởi nguồn cho những suy tư trong đời. Hành trình của mỗi người khác nhau, mơ ước của mỗi người khác nhau. Nhưng cuối cùng chung quy cũng là một ước mơ hạnh phúc.
