Hoa sẽ nở khi chúng ta chung một nhà.
Những gì anh và em từng nói cho nhau nghe đều xuất phát từ trái tim mình.Hoa sẽ nở khi chúng ta chung một nhà.Sẽ là những ngày đầu anh và em cùng nói chuyện.Anh không biết phải nói với em điều gì.

Hoa House
1 phút đọc
@hoahouse
25 tháng 06 năm 2024

Người ta từng nói.
Tình yêu là gì?
Anh không phải là một người đàn ông tốt để cho em dựa dẫm.
Anh chỉ là một người tốt để cho em đợi chờ.
Thời gian có thể xoá mờ đi mọi thứ.
Nhưng không thể xoá đi hình bóng em ngày đầu tiên gặp gỡ.
Đàn ông họ từng yêu nhiều người.
Anh không lừa dối.
Cho đến khi gặp em.
Anh hiểu rằng.
Em là hình bóng anh tìm kiếm.
Anh đã có rất nhiều tiêu chuẩn.
Nhưng khi gặp em, anh hiểu rằng những tiêu chuẩn đó là thừa thải.
Anh chưa bao giờ trẻ con trước mặt ai trừ em.
Anh chưa bao giờ muốn bên cạnh ai nhiều như em.
Có trăm vạn lối đi. Nhưng được đi bên em là điều anh mong chờ nhất.
Em biết, anh biết.
Những gì anh và em từng nói cho nhau nghe đều xuất phát từ trái tim mình.
Hoa sẽ nở khi chúng ta chung một nhà.
Sẽ là những ngày đầu anh và em cùng nói chuyện.
Anh không biết phải nói với em điều gì.
Chỉ là...
Rứa đó.
Em biết không?
4
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Tôi co mình lại, chỉ thích cùng với chiếc máy tính cũ kĩ viết ra những câu chuyện xung quanh mình, khoảnh khắc cuộc sống mà tôi cảm được. Tôi thích ở một mình, lặng lẽ quan sát thế giới này chuyển động, thích trở thành hậu phương, lùi bước về phía sau để sống với chính mình

Cỏ của đất,đá của sông.Anh đem trồng vào chậu cây nhỏ.Rồi vào một ngày đẹp trời.Cỏ sẽ nở ra hoa màu tím.

Say hạnh phúc, bình yên. Say gió mát bên thèm.Say đời là giấc mộng.Lạc khúc mộng an yên.

Băng khuâng trước những ngã rẻ cuộc đời. Đôi chân bạn đi, đôi lúc sẽ dừng lại. Dừng lại vì vấp ngã để đứng lên lại tiếp tục bước về phía trước. Dừng lại vì những lựa chọn, chọn cái gì đó cho mình. Ngã ba đường như những câu chuyện tình người trước từng viết. Nhưng lựa chọn cuộc đời là có cả trăm ngàn lối rẻ.

Chúng ta ai rồi cũng phải lớn, ai rồi cũng đi tìm giấc mộng của riêng mình. Chẳng thể mãi là một đứa trẻ, cứ đam mê - cứ dại khờ.

Đã rất lâu rồi mình quên mất cảm giác đi làm ở công ty như thế nào? Nào là đi làm đúng giờ, tăng ca hay deadline dí...Thời đó, mình làm thiết kế cho một startup lập trình. Công việc khá đơn giản và không yêu cầu nhiều về sự sáng tạo, nhiệm vụ cứ lặp đi lặp lại mỗi ngày, đó là điểm chết trong quá trình học và làm thiết kế của mình.

Hỏi đời này ai mà không mộng mơ.Một giấc mộng đôi lúc là hoang đường.Nhưng ta có thể sống bao nhiêu kiếp nữa.Để giấc mơ vẽ thành giấc mộng hoa.

Không biết mình có gì vào ngày mai nhưng đôi chân này đã bao lần vấp ngã. Đôi tay này nâng hoa cũng nâng khổ đau của đời này. Tôi vẫn như câu chuyện đầu tiên tôi vẫn viết: “Chỉ cần đôi tay này không nhúng chàm thì tôi vẫn còn theo đuổi đam mê
