Hoa Thạch Thảo Màu Tím
Cỏ của đất,đá của sông.Anh đem trồng vào chậu cây nhỏ.Rồi vào một ngày đẹp trời.Cỏ sẽ nở ra hoa màu tím.

Hoa House
2 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 03 năm 2021

Hoa Thạch Thảo Màu Tím
Có những chuyện anh không biết làm sao để bắt đầu,làm sao để kết thúc nên anh phải làm như vậy.Anh xin lỗi nếu như làm em buồn.có những chuyện anh muốn giải thích cũng không thể nào giải thích,muốn níu giữ cũng không thể nào níu giữ.muốn bên em nhưng phải tìm cách xa em.muốn em biết biết nhưng chẳng thể nào để em biết được.những gì anh nói với em là thật lòng anh và anh cũng biết khi nói ra những lời đó cũng là mục đích của anh là"phải quên em".Nhưng anh không ngờ được rằng "xa một người đã đau đớn nhưng yêu một người lại đau đớn đến vậy".có một câu anh nghe người khác nói mãi" chia tay đã đau khổ nhưng từ bỏ thứ mình đang yêu thương lại đau khổ hơn nhiều" và anh đã được nếm thử hương vị đó em.nó cũng giống như ném ngọt ở đầu lưỡi nhưng lại đắng ở trong lòng.nở nụ cười ở trên môi nhưng không thể nào giải thích được cảm giác đó.khó chịu khó chịu đến tột cùng.mục đích của anh đã đạt được nhưng anh lại ...
"Cỏ của đất,đá của sông.
Anh đem trồng vào chậu cây nhỏ.
Rồi vào một ngày đẹp trời.
Cỏ sẽ nở ra hoa màu tím."
Giải Lòng
Năm ấy trong cuộc đời anh có nhiều quyết định. Anh sợ rằng sau này trong này sau này lại còn yêu em. Anh chấp nhận nói ra những lời đó vì anh biết được rằng đó là cách rời xa. Em biết không, với anh em mãi là cô gái nhỏ, dễ thương và xinh xắn. Anh chưa bao giờ hối hận với những gì anh làm. Có thể hằng ngày nhìn thấy em như vậy "vui vẻ" và "hạnh phúc" như vậy anh đã thấy an yên rất nhiều. Cố lên em nhé, hãy nỗ lực nhiều hơn với bản thân mình vì anh tin những điều em làm là điều vui vẻ và hạnh phúc nhất với em.
0
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Sau 2 năm dành thời gian cho bản thân theo đuổi đam mê trở thành một giáo viên tiếng Anh, giờ đây tôi mới có chút thời gian tự do cho chính mình. Nhớ những giây phút, ngày tháng trong 2 năm đó, mình khóc lên khóc xuống cho con đường lý tưởng do chính mình đặt ra.

Anh sẽ xây nơi không có muộn phiền.Ở nơi đó chỉ có bình yên và vui vẻ.Sống giữa mộng đời thật an yên.

Anh cũng mơ giấc mộng hoang đường.Mang hạnh phúc về mảnh bình yên.Chúng ta cũng nhau vẽ câu chuyện.Chuyện Ngu & Hạng hóa bình yên.

Nhưng khi thấu hiểu hơn về bản chất của cuộc sống, ta nhận ra rằng đó chỉ là những phù phiếm, không thể so sánh được với giá trị của tâm tư và lòng nhân từ.

Nhiều người hỏi tôi,tại sao không yêu ai nữa. Vì tôi sợ, tôi sợ thương ai một lần nữa. Tôi sợ đôi mắt ấy khóc, tôi sợ trong lòng người ấy buồn và tôi sợ đánh mất mình một lần nữa vì yêu ai đó.

Mười năm – tôi đã ép bản thân sống trong những đam mê cháy bỏng, trong khát vọng, trong hoài bão và cả trong sự dại khờ. Tôi đã quên mất những điều giản dị của cuộc sống: mây trời, gió nước, tiếng diều bay, ánh mặt trời rọi qua tán lá, và cả những giấc mơ ngọt ngào thuở nào.

Giữa muôn vạn bông HOA, sao ta cứ phải chọn bông hoa đẹp nhất. Chỉ cần ta tìm được một bông hoa nhỏ để nuôi trồng thì cuộc đời nãy há dĩ có gì quan trọng?

Bán đôi cánh chim.Chẳng thể bán giấc mộng của riêng mình.Cảm ơn một năm đã qua.Kẻ có thể cuối đầu trước cuộc đời.
