HƠI ẤM
Trước đây tôi từng viết.Giữa người với người.Rút cuộc là vì điều gì?Bây giờ tôi đã có câu trả lời.Đó là hơi ấm.

Hoa House
3 phút đọc
@hoahouse
25 tháng 06 năm 2024

Tình cảm của chúng ta sẽ mãi không trọn vẹn. Ta đi tìm trăm vạn thứ trên đời rồi cuối cùng ta chỉ cần tìm một hơi ấm. Tôi sẽ không nói về lòng người hay bất cứ điều gì khác tương tự.
Ngọn đèn khuya sáng đã ngã vàng. Mùa giông bão đến rồi lại đi. Ta đi tìm một phút bình yên. Một câu chuyện để mủi lòng.
Ta chỉ tìm một đôi tay nhỏ.
Một bến vụng về.
Một đôi lần ngã.
Một đời yêu thương.
Có một câu tôi lại hỏi.
Bao lâu gọi là hạnh phúc?
Một phút giây nào đó hay trọn một đời?
Mưa kia giăng giăng lối.
Bước chân về đơn côi.
Tôi không giỏi viết văn chữa lành.
Tôi chỉ giỏi viết lời giữ hạnh phúc.
Người ta vốn gì cần rất nhiều thứ.
Nhưng quên rằng ta đã có một cuộc đời.
Cuộc đời không sinh, không diệt.
Cánh mây theo gió về cuối trời.
Hoa trời dẫn lối đời vọng không?
Mộng xưa chưa kể người tri kỷ.
Mơ này là chuyện của bàn tay.
Mỗi ngày ta thức dậy nhìn lên bầu trời. Hơi ấm đó có chạm đến ta không? Đừng nói chuyện sớm mai, đừng nói chuyện dậy sớm. Sương mai dù có đẹp, chẳng để người thức hôm.
Vốn dĩ mây trời là gió biết mông lung.
Vốn dĩ bình yêu là hương hoa cỏ dại.
Vốn dĩ hạnh phúc là không tìm kiếm.
Vốn dĩ hơi ấm là ở trong lòng.
Không nói chuyện tốt xấu.
Không nói chuyện tình duyên.
Không nói chuyện khát vọng.
Chỉ nói chuyện bình yên.
Một tách trà, không trà sữa đi... mang hơi ấm của ngày đông lạnh giá. 3 ngày rồi, mưa 3 ngày rồi vậy có cần một hơi ấm nào không? hay?
Văn viết vẽ vời như đời vẽ nhạc. Đoạn khúc từ lòng hay vọng khúc bình yên.
Rút cuộc cuộc đời cũng chỉ là những câu chuyện.
Không tiền, không phiền muộn và sầu lo.
Không tiền chắc là chuyện vô lý.
Có tiền chắc là chuyện vô ơn.
Không tình chắc là chuyện thành tựu.
Có tình chắc là chuyện ai hơn.
Dẫu biết đời là bễ khổ, như phật dạy điều răn.
Nhưng có thành chánh quả, bễ nào chẳng phải qua.
Dẫu đời là mây gió, hay ngọn cỏ ven sông.
Mỗi khi mùa nước lũ. Lại theo dòng trổ bông.
Vũ trụ này vốn dĩ để sinh ra.
Là để thử nghiệm một đời người.
Hoa kia hôm nay nở
Ngày mai sẽ chóng tàng.
Chẳng màn chuyện thế gian.
Chẳng quản chuyện trời đất.
Mây che vì sao nhỏ.
Chẳng thể che bầu trời.
Không sinh không diệt không sang sông.
Có sinh có duyệt có sang sông.
Chỉ là con đò nhỏ, đưa ta qua bể đời.
Cần gì tấm bạc lạnh.
Cần gì được nhắc tên.
Ở đời như hoa mộng.
Giữ hơi ấm trong lòng.
Nắm lấy đôi tay nhỏ.
Vẽ đời, vẽ mộng mơ.
Dụng từng tờ giấy bạc.
Hơi ấm từ cánh hoa.
0
lượt xem
Người viết bài
Huỳnh Nhân Quốc
Full-stack Developer
Bài Viết Liên Quan

Mây trên trời kia soi sáng xuống mặt hồ mênh mang như kể hộ lòng ta với đời, với trời.Bài hát xưa lại cất lên, che mây trời - che người vọng không.Hoa kia nở đến lúc sẽ tàng, lòng người giữ muôn vàng sự thế gian.

Anh biết cô đơn nào rồi cũng qua.Nhưng yêu em là đã,đã mất nữa tâm hồn.

Dù bao nhiêu đi nữa, đôi chân trên con đường đó đã đủ lắm bùn nhưng đôi tay này, lòng này chưa một lần vướng bận. cánh chim vẫn cần người nuôi dưỡng những ước mơ.

Các bạn có biết việc chọn tự học một ngành nào đó điều quan trọng nhất là gì không? Có rất nhiều yếu tố để giúp việc tự học của chúng ta thành công đó là sự kỷ luật của bản thân, lộ trình học và tài liệu đọc...Như các bạn đã thấy cách mình đặt tiêu đề bài viết thì chắc hẳn bạn cũng đã đoán được phần nào về nội dung mà mình muốn chia sẻ và những câu chuyện liên quan.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Gió lạnh mùa đông, nắng mùa hạ.Ai sẽ nhắc mình phải ăn cơm.Mùi hương bếp cũ mang hơi ấm.Như chuyện đã qua nói mấy lời.

Nhưng những điều đó không phải là tất cả đối với mình, mình không cam chịu sự ổn định đó, và không thích cách an phận như vậy khi mà mình chưa thật tìm được mình là ai giữa cái rốn vũ trụ này. Và rồi, mình phóng tầm mắt, cắm đầu, lao như con thiêu thân vào dòng đời. Mình đã từng sống vì hư danh như vậy đó.

Bình yên là góc nhà, là bình trà và hạnh phúc. Hẹn ngày mai ta sẽ lại gặp nhau. Cảm ơn đời đã không phụ bạc, cảm ơn người đã "lạc" chữ tình. Tôi muốn nói yêu em lần nữa... nhưng thôi "người đã quên tôi rồi". Tôi đợi ngày mai bình yên sẽ đến như đời người có thể mãi không quên.