HƠI ẤM

Trước đây tôi từng viết.Giữa người với người.Rút cuộc là vì điều gì?Bây giờ tôi đã có câu trả lời.Đó là hơi ấm.

>Hoa House

Hoa House

·

3 phút đọc

@hoahouse

·

25 tháng 06 năm 2024

HƠI ẤM

0

lượt xem

Avatar Huỳnh Nhân Quốc

Người viết bài

Huỳnh Nhân Quốc

Full-stack Developer
Mình là một indie-stack developer, đam mê xây dựng những công cụ nhanh, đơn giản và hữu ích với Golang & Vanilla JS. Hiện tại, mình tập trung vào kitmodule.com, nơi mình thử nghiệm ý tưởng, tạo ra sản phẩm và giữ mọi thứ ở mức tối giản.

Bài Viết Liên Quan

Bông hoa đẹp nhất bầu trời chính là Hoa Trời.
Bông hoa đẹp nhất bầu trời chính là Hoa Trời.

Em cũng thấy được sức khoẻ anh thế nào.Anh không còn khoẻ nữa. Không giống như lần đầu anh gặp em. Cũng không giống trước đây. Em đã biết anh đã tự hành hạ mình như thế nào để có được ngày hôm nay.

Tiếng Chim
Tiếng Chim

Gió lạnh mùa đông, nắng mùa hạ.Ai sẽ nhắc mình phải ăn cơm.Mùi hương bếp cũ mang hơi ấm.Như chuyện đã qua nói mấy lời.

Định Viết Về Sách, Nhưng Hơi Lệch Tông
Định Viết Về Sách, Nhưng Hơi Lệch Tông

Sau 2 năm dành thời gian cho bản thân theo đuổi đam mê trở thành một giáo viên tiếng Anh, giờ đây tôi mới có chút thời gian tự do cho chính mình. Nhớ những giây phút, ngày tháng trong 2 năm đó, mình khóc lên khóc xuống cho con đường lý tưởng do chính mình đặt ra.

Bỗng Thấy Lòng Hạnh Phúc
Bỗng Thấy Lòng Hạnh Phúc

Không ước vọng quá nhiều, không hơn thua quá nhiều. Không nhiều chuyện quá nhiều và bỗng thấy lòng an yên.

Giấc mộng của riêng mình.
Giấc mộng của riêng mình.

Chúng ta ai rồi cũng phải lớn, ai rồi cũng đi tìm giấc mộng của riêng mình. Chẳng thể mãi là một đứa trẻ, cứ đam mê - cứ dại khờ.

VẼ MỘT CHÚT CẦU VÒNG
VẼ MỘT CHÚT CẦU VÒNG

Hạnh phúc cũng giống như cầu vồng vậy. Phải gặp đúng người, đúng lúc, đúng thời điểm.Mặt trời xuống núi, hoàng hôn buông dài qua những hàng cây, lối nhỏ. Con thuyền chở cát, ra khơi rồi lại trở về sau một ngày làm việc. Con nước nhỏ dập dìu theo từng tiếng sóng nhỏ vào bờ cát. Vẽ lên cảnh hoàng hôn lối nhỏ chiều buông. Giữa mây trời, gió nước ta tự say chén tình giữa thiên nhiên, đất trời của tạo hóa. Không lớn lao, chỉ nhỏ thôi là ta có thể ở bên những người mà ta lấy chữ duyên để hội ngộ giữa cuộc đời này.

Nếu không phải bây giờ, thì khi nào?
Nếu không phải bây giờ, thì khi nào?

Nhưng những điều đó không phải là tất cả đối với mình, mình không cam chịu sự ổn định đó, và không thích cách an phận như vậy khi mà mình chưa thật tìm được mình là ai giữa cái rốn vũ trụ này. Và rồi, mình phóng tầm mắt, cắm đầu, lao như con thiêu thân vào dòng đời. Mình đã từng sống vì hư danh như vậy đó.

Ai sẽ là người công nhận bạn?
Ai sẽ là người công nhận bạn?

Cũng có thể mình chưa tự tin, chưa tự tin vào khả năng của chính mình ở hiện tại, hay không muốn người khác biết đến những dòng cảm nghĩ nội tâm và thấy mình yếu lòng. Mình biết, mình chỉ mới tập tành viết, những bài viết của mình rất đơn giản và mang tính cá nhân còn nhiều. Do vậy, mình chỉ biết cố gắng, nỗ lực trau dồi cách mình viết mỗi ngày.