HƠI ẤM

Trước đây tôi từng viết.Giữa người với người.Rút cuộc là vì điều gì?Bây giờ tôi đã có câu trả lời.Đó là hơi ấm.

>Hoa House

Hoa House

·

3 phút đọc

@hoahouse

·

25 tháng 06 năm 2024

HƠI ẤM

0

lượt xem

Avatar Huỳnh Nhân Quốc

Người viết bài

Huỳnh Nhân Quốc

Full-stack Developer
Từ một Full-stack Developer, mình chọn trở thành một Indie Hacker để theo đuổi giấc mơ tự do và độc lập trong công nghệ. Mình xây dựng sản phẩm bằng Golang, với triết lý #BuildInPublic – chia sẻ hành trình, học hỏi không ngừng, và tạo ra giá trị cho cộng đồng. Mỗi dòng code mình viết là một bước tiến trên hành trình làm chủ công nghệ theo cách của riêng mình. "Xây dựng một thế giới công nghệ tự do – từ một dòng code nhỏ."

Bài Viết Liên Quan

BIỂN CẢ
BIỂN CẢ

Băng khuâng trước những ngã rẻ cuộc đời. Đôi chân bạn đi, đôi lúc sẽ dừng lại. Dừng lại vì vấp ngã để đứng lên lại tiếp tục bước về phía trước. Dừng lại vì những lựa chọn, chọn cái gì đó cho mình. Ngã ba đường như những câu chuyện tình người trước từng viết. Nhưng lựa chọn cuộc đời là có cả trăm ngàn lối rẻ.

Chuyển ngành và lý do làm Content
Chuyển ngành và lý do làm Content

Sau 1 năm rưỡi, vừa làm thêm vừa học tiếng Anh cuối cùng mình quyết định không làm giáo viên nữa. Nhưng trong quá trình đó mình nhận thấy mình thích viết những câu chuyện, mình thích bài tỏ những lời mình muốn nói qua chữ viết hơn là nói. Cùng với đó, mình gặp được anh người yêu giỏi giang và vô cùng tâm lý, anh ấy cũng động viên mình theo ngành content này.

Chẳng màn thế sự
Chẳng màn thế sự

Chẳng màn thế sự, hoa sẽ tàn. Đời người như mộng, rồi sẽ tan.

Bông hoa đẹp nhất bầu trời chính là Hoa Trời.
Bông hoa đẹp nhất bầu trời chính là Hoa Trời.

Em cũng thấy được sức khoẻ anh thế nào.Anh không còn khoẻ nữa. Không giống như lần đầu anh gặp em. Cũng không giống trước đây. Em đã biết anh đã tự hành hạ mình như thế nào để có được ngày hôm nay.

ĐÔI KHI
ĐÔI KHI

Không biết mình có gì vào ngày mai nhưng đôi chân này đã bao lần vấp ngã. Đôi tay này nâng hoa cũng nâng khổ đau của đời này. Tôi vẫn như câu chuyện đầu tiên tôi vẫn viết: “Chỉ cần đôi tay này không nhúng chàm thì tôi vẫn còn theo đuổi đam mê

Trọn vẹn kiếp cầu mong.
Trọn vẹn kiếp cầu mong.

Sống ở nơi phố nhỏ.Chọn góc nhỏ yên bình.Nhưng trong lòng biển rộng , chẳng diễn tả bằng lời.

Trưa hè, một đứa trẻ.
Trưa hè, một đứa trẻ.

Say hạnh phúc, bình yên. Say gió mát bên thèm.Say đời là giấc mộng.Lạc khúc mộng an yên.

Nếu không phải bây giờ, thì khi nào?
Nếu không phải bây giờ, thì khi nào?

Nhưng những điều đó không phải là tất cả đối với mình, mình không cam chịu sự ổn định đó, và không thích cách an phận như vậy khi mà mình chưa thật tìm được mình là ai giữa cái rốn vũ trụ này. Và rồi, mình phóng tầm mắt, cắm đầu, lao như con thiêu thân vào dòng đời. Mình đã từng sống vì hư danh như vậy đó.