Hôm nay 24.02.2024 là Tết Nguyên Tiêu.
Lòng đau không phải do trăng sáng hay tròn. Lòng đau vì lòng người chẳng hiểu được ánh trăng kia. Nghe trăng từ lúc thức trắng trong rừng sâu. Tiếng lá xào xạc theo bước chân từng bước. Ngắm trăng từ lúc thuở thiếu thời, niên thời nhưng gần 30 cũng chẳng thấy trăng cao.

Hoa House
2 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 06 năm 2024

Tôi muốn hỏi trăng bao nhiêu tuổi.
Trăng có biết buồn vui khổ hạnh hay không?
Bao nhiêu nữa là trăng sẽ già.
Bao nhiêu trăng nữa trăng sẽ là hạnh phúc.
Ngày tôi bước chân vào đời, biết khóc, biết cười và biết hạnh phúc.
Nhưng có phải không? Nguyên thần của tôi là chuỗi ngày tháng chẳng thể mỉm cười.
30 rồi... Nữa đời người rồi. Còn gì gọi là hạnh phúc hay khổ đau.
Trăng cùng tôi cười, khóc...
Đèn cùng tôi chờ ngắm bóng hình quen...
Nữa đời người chẳng ngày nguyên thần nào được vui.
Khóc có được không?
Ngày vui có trở lại, thời gian có trở lại.
Đếm trăng, trăng chỉ có một.
Ném ngụm cười mà nước mắt muốn dài thêm.
Lòng đau không phải do trăng sáng hay tròn.
Lòng đau vì lòng người chẳng hiểu được ánh trăng kia.
Nghe trăng từ lúc thức trắng trong rừng sâu.
Tiếng lá xào xạc theo bước chân từng bước.
Ngắm trăng từ lúc thuở thiếu thời, niên thời nhưng gần 30 cũng chẳng thấy trăng cao.
Tiếng rừng hoang ai gọi lòng sóng dữ.
Đứa trẻ buồn đi lạc giữa rừng sâu.
Trăng thay màu nắng, lớn bé, to nhỏ...
Nhưng có nhiều điều cứ để mai sau...
Chắc cả đời này...
Không thể trả lời câu hỏi vì sao?
Như vạn vận đất trời nở rồi tàng, thịnh rồi suy.
Ánh trăng soi sáng cõi trần gian, từ khi còn tiết kiệm được 2 hào mua dầu...
Hỏi trăng kia tồn tại được bao lâu nữa...
Khi nào và khi nao...
Hỏi trăng kia có tàng trên phố.
Tuổi 30 mà ngỡ như trẻ thơ...
....
Xin hẹn người nơi quán nhỏ...
Hẹn người..
Tags:
3
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Có những đêm buồn,lạnh vắng vẫn tìm về nơi chốn cũ để quên đi những ngày đã từng. Tự trách bản thân rằng:"Tại sao khi yêu ai,lại yêu như vậy.

Nếu đã từng sống nữa đời người.Cuối cùng mục đích của chúng ta.“Một tương lai hạnh phúc và tốt đẹp”Dưới chân ta là gì…Hòa bình hôm nay là gì?

Trái tim nhỏ bé được nuôi dưỡng bằng nỗi đau. Bỗng thấy thế giới thật nhiệm màu. Hoa nở như những câu chuyện tô vẽ một đời người. Tôi yêu hoa yêu là yêu những điều nhỏ bé như một kiếp đam mê.

Trước đây tôi từng viết.Giữa người với người.Rút cuộc là vì điều gì?Bây giờ tôi đã có câu trả lời.Đó là hơi ấm.

Tôi sống quen mùi thành phố từ đó đến nay, nhưng không thể nào bớt phai mùi lúa. Lúc còn đi học, với ví tiền sinh viên tôi chỉ dám mua những chiếc áo thun rẻ tiền ở chợ đêm mà thôi. Lúc đi làm, tôi kiếm được chút tiền để lo cho bản thân, nhưng nói đến việc mua đồ thì mình cũng không sành việc chọn lựa lắm.

Giữa câu chuyện tình và tiền, bạn sẽ lựa chọn điều gì? Nếu là người sống thực dụng họ chọn cho mình cách sống riêng sống lúc nào cũng tiền tất nhiên sẽ chọn tiền ngay lập tức bởi lẽ cuộc sống này đang dần quyết định bởi tiền. Còn tôi, một đứa thích sống theo cảm xúc hơn hẳn lý trí, giữ cho mình sự mộng mơ riêng và lựa chọn tin vào hai chữ “ tình duyên”.

Chúng ta ai rồi cũng phải lớn, ai rồi cũng đi tìm giấc mộng của riêng mình. Chẳng thể mãi là một đứa trẻ, cứ đam mê - cứ dại khờ.

Bán đôi cánh chim.Chẳng thể bán giấc mộng của riêng mình.Cảm ơn một năm đã qua.Kẻ có thể cuối đầu trước cuộc đời.