Hôm nay 24.02.2024 là tết nguyên tiêu.
Lòng đau không phải do trăng sáng hay tròn. Lòng đau vì lòng người chẳng hiểu được ánh trăng kia. Nghe trăng từ lúc thức trắng trong rừng sâu. Tiếng lá xào xạc theo bước chân từng bước. Ngắm trăng từ lúc thuở thiếu thời, niên thời nhưng gần 30 cũng chẳng thấy trăng cao.
Hoa House
Ngày 26 tháng 06 năm 2024
Tôi muốn hỏi trăng bao nhiêu tuổi.
Trăng có biết buồn vui khổ hạnh hay không?
Bao nhiêu nữa là trăng sẽ già.
Bao nhiêu trăng nữa trăng sẽ là hạnh phúc.
Ngày tôi bước chân vào đời, biết khóc, biết cười và biết hạnh phúc.
Nhưng có phải không? Nguyên thần của tôi là chuỗi ngày tháng chẳng thể mỉm cười.
30 rồi... Nữa đời người rồi. Còn gì gọi là hạnh phúc hay khổ đau.
Trăng cùng tôi cười, khóc...
Đèn cùng tôi chờ ngắm bóng hình quen...
Nữa đời người chẳng ngày nguyên thần nào được vui.
Khóc có được không?
Ngày vui có trở lại, thời gian có trở lại.
Đếm trăng, trăng chỉ có một.
Ném ngụm cười mà nước mắt muốn dài thêm.
Lòng đau không phải do trăng sáng hay tròn.
Lòng đau vì lòng người chẳng hiểu được ánh trăng kia.
Nghe trăng từ lúc thức trắng trong rừng sâu.
Tiếng lá xào xạc theo bước chân từng bước.
Ngắm trăng từ lúc thuở thiếu thời, niên thời nhưng gần 30 cũng chẳng thấy trăng cao.
Tiếng rừng hoang ai gọi lòng sóng dữ.
Đứa trẻ buồn đi lạc giữa rừng sâu.
Trăng thay màu nắng, lớn bé, to nhỏ...
Nhưng có nhiều điều cứ để mai sau...
Chắc cả đời này...
Không thể trả lời câu hỏi vì sao?
Như vạn vận đất trời nở rồi tàng, thịnh rồi suy.
Ánh trăng soi sáng cõi trần gian, từ khi còn tiết kiệm được 2 hào mua dầu...
Hỏi trăng kia tồn tại được bao lâu nữa...
Khi nào và khi nao...
Hỏi trăng kia có tàng trên phố.
Tuổi 30 mà ngỡ như trẻ thơ...
....
Xin hẹn người nơi quán nhỏ...
Hẹn người..
Bài sau
Chắc hẳn, trong số chúng ta đã từng có ý định trở thành một người viết nhưng còn nhiều đắn đo, bỡ ngỡ, đúng không? Mình cũng từng muốn theo đuổi nghề viết, song bản thân vẫn còn hoang mang và chưa biết bắt đầu từ đâu? Nhưng với một quyết tâm mãnh liệt và trong lòng mình luôn ấp ủ hạt giống mang tên “Tôi-phải-trở-thành-người-viết” và hằng mong đợi ngày hạt giống ấy nứt vỏ, bén rễ, nảy mầm.
Bài Viết Liên Quan
Chắc hẳn, trong số chúng ta đã từng có ý định trở thành một người viết nhưng còn nhiều đắn đo, bỡ ngỡ, đúng không? Mình cũng từng muốn theo đuổi nghề viết, song bản thân vẫn còn hoang mang và chưa biết bắt đầu từ đâu? Nhưng với một quyết tâm mãnh liệt và trong lòng mình luôn ấp ủ hạt giống mang tên “Tôi-phải-trở-thành-người-viết” và hằng mong đợi ngày hạt giống ấy nứt vỏ, bén rễ, nảy mầm.