Nếu có kiếp sau sẽ làm người như thế nào.
Nhưng con xin người. Đôi chân của con trên hành trình vạn dặm này chỉ là đôi chân trần chẳng mong sống trọn vẹn. Đời người là dài để con nhìn hêt hồng trần, nhân thế.

Hoa House
2 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 06 năm 2024

Hôm qua ta có nghe một câu như thế này.
Nếu có kiếp sau sẽ làm người như thế nào.
Ta mĩm cười nhẹ. Nếu có kiếp sau á. Nếu được con xin chẳng muốn sống nữa. Giữa đời này con xin sống trọn kiếp này. Chẳng sầu lo, chẳng thù, chỉ vô thường.
Vạn vật ở đời con xin được sống trọn vẹn một kiếp người thôi.
Đường tăng qua chín kiếp với lấy được kinh.
Ngọc hoàng qua chín kiếp chịu khổ mới được làm vua tam giới.
Nhưng con xin người. Đôi chân của con trên hành trình vạn dặm này chỉ là đôi chân trần chẳng mong sống trọn vẹn. Đời người là dài để con nhìn hêt hồng trần, nhân thế.
Người tạo ra vạn vật chúng sinh nhưng người cũng tạo ra cái gọi là lòng người.
Jesus có thể ngàn môn đồ nhưng chẳng hiểu được hãy yêu kẻ thù mình. Suối nguồn chỉ khiến con người không thất khát nhưng chẳng thể rửa sạch lòng người.
Vạn vật như bông hoa nhỏ liên hoa. Nở, tàng và bình sinh ở đời như một dòng sông. Mộng lòng người như một nữa thế giới này để nó trọn vẹn. Ma sầu khả tâm phật. Tự phật di đà.
Nếu được là cuộc đời hãy xin sống trọn vẹn.
Cuối cùng đôi chân đi đến cuối cuộc đời là đôi chân của ngộ đạo.
Đạo trời, đạo người và đạo chúng sinh.
Sinh ra ở đời chỉ là bông hoa nhỏ. Tỏa ngát hương mong gì có cái gọi là kiếp sau. Không sinh, không diệt - vốn dĩ là vậy.
Hôm nay ta bỗng thấy, nhìn thấy hồng trần như một giấc mơ.
Mơ một kiếp hoa mộng vô thường.
0
lượt xem
Người viết bài
Huỳnh Nhân Quốc
Full-stack Developer
Bài Viết Liên Quan

Gió còn xuôi về miền quê đã cũ.Đưa em về nắng hạ cùng tay anh.

Tôi sống quen mùi thành phố từ đó đến nay, nhưng không thể nào bớt phai mùi lúa. Lúc còn đi học, với ví tiền sinh viên tôi chỉ dám mua những chiếc áo thun rẻ tiền ở chợ đêm mà thôi. Lúc đi làm, tôi kiếm được chút tiền để lo cho bản thân, nhưng nói đến việc mua đồ thì mình cũng không sành việc chọn lựa lắm.

Sống ở nơi phố nhỏ.Chọn góc nhỏ yên bình.Nhưng trong lòng biển rộng , chẳng diễn tả bằng lời.

Tuổi trẻ là những gì ta còn cố gắng. Còn đánh đổi để bước về phía trước. Bước về một nơi mà ta chẳng biết sẽ thế nào. Như cuộc đời của chính chúng ta vậy.

Trước đây tôi từng viết.Giữa người với người.Rút cuộc là vì điều gì?Bây giờ tôi đã có câu trả lời.Đó là hơi ấm.

Hạnh phúc cũng giống như cầu vồng vậy. Phải gặp đúng người, đúng lúc, đúng thời điểm.Mặt trời xuống núi, hoàng hôn buông dài qua những hàng cây, lối nhỏ. Con thuyền chở cát, ra khơi rồi lại trở về sau một ngày làm việc. Con nước nhỏ dập dìu theo từng tiếng sóng nhỏ vào bờ cát. Vẽ lên cảnh hoàng hôn lối nhỏ chiều buông. Giữa mây trời, gió nước ta tự say chén tình giữa thiên nhiên, đất trời của tạo hóa. Không lớn lao, chỉ nhỏ thôi là ta có thể ở bên những người mà ta lấy chữ duyên để hội ngộ giữa cuộc đời này.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

"Hãy ra ngoài khi trời còn sáng" đó là một câu nói của lòng tôi luôn nhắc nhở bản thân mình rằng:" Hãy ra ngoài khi còn sáng, hãy ra ngoài để còn thấy mặt trời". 5 năm qua tôi chẳng biết làm gì ngoài 2 từ nghiên cứu, tôi nghiên cứu gì, tôi cũng chẳng biết.