Thành phố xa hoa lắm
Gió còn xuôi về miền quê đã cũ.Đưa em về nắng hạ cùng tay anh.

Hoa House
1 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 03 năm 2021

Thành phố xa hoa lắm
Em ơi thấy không? Thành phố xa hoa lắm.
Anh mơ cùng em một ngày trời gió lộng.
Không có xe, không có bụi và những tòa nhà trọc trời.
Anh đưa em đi qua miền quê đã cũ.
Đôi chân anh đã lắm đất buồn lầy.
Đưa tay em đây anh dắt qua những ngày tháng ấy.
Để dặn lòng không anh không thấy đơn côi.
Gió còn xuôi về miền quê đã cũ.
Đưa em về nắng hạ cùng tay anh.
Nghe mùi hương gió thổi ngoài đồng.
Như cuộc sống mơ hồ anh từng trải.
Anh chưa hề yêu ai tồn tại.
Một tình yêu nối tiếp một tính yêu.
Nhưng cô đơn không đong đầy mãi.
Để chúng ta ghi nhớ cuộc tình dài.
0
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Trăm bông hoa chẳng thể đổi lấy đám mây trời.Trăm kiếp người có thể đổi lấy một khoảng trời bình yên?

Nhiều người hỏi tôi,tại sao không yêu ai nữa. Vì tôi sợ, tôi sợ thương ai một lần nữa. Tôi sợ đôi mắt ấy khóc, tôi sợ trong lòng người ấy buồn và tôi sợ đánh mất mình một lần nữa vì yêu ai đó.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Hạnh phúc cũng giống như cầu vồng vậy. Phải gặp đúng người, đúng lúc, đúng thời điểm.Mặt trời xuống núi, hoàng hôn buông dài qua những hàng cây, lối nhỏ. Con thuyền chở cát, ra khơi rồi lại trở về sau một ngày làm việc. Con nước nhỏ dập dìu theo từng tiếng sóng nhỏ vào bờ cát. Vẽ lên cảnh hoàng hôn lối nhỏ chiều buông. Giữa mây trời, gió nước ta tự say chén tình giữa thiên nhiên, đất trời của tạo hóa. Không lớn lao, chỉ nhỏ thôi là ta có thể ở bên những người mà ta lấy chữ duyên để hội ngộ giữa cuộc đời này.

Sau 2 năm dành thời gian cho bản thân theo đuổi đam mê trở thành một giáo viên tiếng Anh, giờ đây tôi mới có chút thời gian tự do cho chính mình. Nhớ những giây phút, ngày tháng trong 2 năm đó, mình khóc lên khóc xuống cho con đường lý tưởng do chính mình đặt ra.

Bạn là một tia sáng?Hay chỉ là một ánh đèn.Không biết được điều gì có thể.Nhưng vẫn tin về những thứ chưa từng.

Gió lạnh mùa đông, nắng mùa hạ.Ai sẽ nhắc mình phải ăn cơm.Mùi hương bếp cũ mang hơi ấm.Như chuyện đã qua nói mấy lời.

Cũng có thể mình chưa tự tin, chưa tự tin vào khả năng của chính mình ở hiện tại, hay không muốn người khác biết đến những dòng cảm nghĩ nội tâm và thấy mình yếu lòng. Mình biết, mình chỉ mới tập tành viết, những bài viết của mình rất đơn giản và mang tính cá nhân còn nhiều. Do vậy, mình chỉ biết cố gắng, nỗ lực trau dồi cách mình viết mỗi ngày.