Trọn vẹn kiếp cầu mong.
Sống ở nơi phố nhỏ.Chọn góc nhỏ yên bình.Nhưng trong lòng biển rộng , chẳng diễn tả bằng lời.

Hoa House
1 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 06 năm 2024

Chẳng tìm về sơn cốc.
Chỉ là quán nhỏ tên Hoa.
Chẳng phải là lều cỏ.
Chỉ là chốn quên nhà.
Chẳng 3 lần 7 lược.
Chỉ cần người hiểu ta.
Hiểu lòng mang giấc mộng.
Dại khờ gọi là Hoa.
Không cho mình là Ngọa
Chẳng gọi mình là Long.
Tự xem mình là ngốc.
Với giấc mộng dại khờ.
Sống ở nơi phố nhỏ.
Chọn góc nhỏ yên bình.
Nhưng trong lòng biển rộng
Chẳng diễn tả bằng lời.
Người đi tìm chúa công.
Người tạo ra chủ công.
Ta đi tìm tri kỉ.
Kể chuyện núi non sông.
Nguyện một lòng được sống.
Trọn vẹn kiếp cầu mong.
Tìm người qua chốn nhỏ.
Kể những chuyện trong lòng.
Đã biết người từ trước.
Đã biết người sau này.
Chỉ sợ người không đến.
Thỏa một kiếp chờ mong.
6
lượt xem
Người viết bài
Huỳnh Nhân Quốc
Full-stack Developer
Bài Viết Liên Quan

Anh không biết bao lâu, anh mới có đủ khả năng xây một căn nhà nhỏ.Anh không biết đến bao giờ, anh mới có thể ngồi thẩn thờ để nhìn một nhành hoa.Anh không biết thế nào để yêu thương là đủ.Anh không biết tại sao anh lại thích một người.

Ánh đèn sáng, vàng, xanh trắng.Nhưng vẫn một mình đứng nắng mưa.

Em cũng thấy được sức khoẻ anh thế nào.Anh không còn khoẻ nữa. Không giống như lần đầu anh gặp em. Cũng không giống trước đây. Em đã biết anh đã tự hành hạ mình như thế nào để có được ngày hôm nay.

Lòng đau không phải do trăng sáng hay tròn. Lòng đau vì lòng người chẳng hiểu được ánh trăng kia. Nghe trăng từ lúc thức trắng trong rừng sâu. Tiếng lá xào xạc theo bước chân từng bước. Ngắm trăng từ lúc thuở thiếu thời, niên thời nhưng gần 30 cũng chẳng thấy trăng cao.

Mình đưa nhau trốn về một căn nhà nhỏ.Và cùng nhau trốn dưới một mái hiên nhà.

Băng khuâng trước những ngã rẻ cuộc đời. Đôi chân bạn đi, đôi lúc sẽ dừng lại. Dừng lại vì vấp ngã để đứng lên lại tiếp tục bước về phía trước. Dừng lại vì những lựa chọn, chọn cái gì đó cho mình. Ngã ba đường như những câu chuyện tình người trước từng viết. Nhưng lựa chọn cuộc đời là có cả trăm ngàn lối rẻ.

Nhưng con xin người. Đôi chân của con trên hành trình vạn dặm này chỉ là đôi chân trần chẳng mong sống trọn vẹn. Đời người là dài để con nhìn hêt hồng trần, nhân thế.

"Hãy ra ngoài khi trời còn sáng" đó là một câu nói của lòng tôi luôn nhắc nhở bản thân mình rằng:" Hãy ra ngoài khi còn sáng, hãy ra ngoài để còn thấy mặt trời". 5 năm qua tôi chẳng biết làm gì ngoài 2 từ nghiên cứu, tôi nghiên cứu gì, tôi cũng chẳng biết.