Trọn vẹn kiếp cầu mong.
Sống ở nơi phố nhỏ.Chọn góc nhỏ yên bình.Nhưng trong lòng biển rộng , chẳng diễn tả bằng lời.

Hoa House
1 phút đọc
@hoahouse
26 tháng 06 năm 2024

Chẳng tìm về sơn cốc.
Chỉ là quán nhỏ tên Hoa.
Chẳng phải là lều cỏ.
Chỉ là chốn quên nhà.
Chẳng 3 lần 7 lược.
Chỉ cần người hiểu ta.
Hiểu lòng mang giấc mộng.
Dại khờ gọi là Hoa.
Không cho mình là Ngọa
Chẳng gọi mình là Long.
Tự xem mình là ngốc.
Với giấc mộng dại khờ.
Sống ở nơi phố nhỏ.
Chọn góc nhỏ yên bình.
Nhưng trong lòng biển rộng
Chẳng diễn tả bằng lời.
Người đi tìm chúa công.
Người tạo ra chủ công.
Ta đi tìm tri kỉ.
Kể chuyện núi non sông.
Nguyện một lòng được sống.
Trọn vẹn kiếp cầu mong.
Tìm người qua chốn nhỏ.
Kể những chuyện trong lòng.
Đã biết người từ trước.
Đã biết người sau này.
Chỉ sợ người không đến.
Thỏa một kiếp chờ mong.
6
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Mười năm – tôi đã ép bản thân sống trong những đam mê cháy bỏng, trong khát vọng, trong hoài bão và cả trong sự dại khờ. Tôi đã quên mất những điều giản dị của cuộc sống: mây trời, gió nước, tiếng diều bay, ánh mặt trời rọi qua tán lá, và cả những giấc mơ ngọt ngào thuở nào.

Em cũng thấy được sức khoẻ anh thế nào.Anh không còn khoẻ nữa. Không giống như lần đầu anh gặp em. Cũng không giống trước đây. Em đã biết anh đã tự hành hạ mình như thế nào để có được ngày hôm nay.

Bán đôi cánh chim.Chẳng thể bán giấc mộng của riêng mình.Cảm ơn một năm đã qua.Kẻ có thể cuối đầu trước cuộc đời.

Tôi co mình lại, chỉ thích cùng với chiếc máy tính cũ kĩ viết ra những câu chuyện xung quanh mình, khoảnh khắc cuộc sống mà tôi cảm được. Tôi thích ở một mình, lặng lẽ quan sát thế giới này chuyển động, thích trở thành hậu phương, lùi bước về phía sau để sống với chính mình

Giữa muôn vạn bông HOA, sao ta cứ phải chọn bông hoa đẹp nhất. Chỉ cần ta tìm được một bông hoa nhỏ để nuôi trồng thì cuộc đời nãy há dĩ có gì quan trọng?

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Sống ở nơi phố nhỏ.Chọn góc nhỏ yên bình.Nhưng trong lòng biển rộng , chẳng diễn tả bằng lời.

Nhưng những điều đó không phải là tất cả đối với mình, mình không cam chịu sự ổn định đó, và không thích cách an phận như vậy khi mà mình chưa thật tìm được mình là ai giữa cái rốn vũ trụ này. Và rồi, mình phóng tầm mắt, cắm đầu, lao như con thiêu thân vào dòng đời. Mình đã từng sống vì hư danh như vậy đó.